VỪA LÀ MỘT DOANH NHÂN, VỪA LÀ MỘT NGƯỜI CHA?

NQT
BẠN PHẢI XEM BỘ PHIM
"BẬC THẦY CỦA NHỮNG ƯỚC MƠ - The Greatest Showman"
Chưa bao giờ NQT viết Review phim, nhưng có lẽ là đúng thời điểm này, tình cờ xem được một bộ phim có nhiều nét giống với cuộc đời hiện tại của mình đến vậy nên rất có cảm xúc.

Nếu về mặt nội dung chính thì cũng không quá nổi trội: một chàng trai nhà nghèo yêu một cô gái nhà giàu, cả 2 lấy nhau đẻ được 2 cô con gái, và để gia đình giàu có hạnh phúc hơn, chàng trai tổ chức gánh xiếc gồm những "dị nhân".
Nhưng có những cảnh quay ám ảnh Trung rất nhiều.

Cảnh đầu tiên là khi Barnum, nay đã trở thành một ông bố, phải nuôi 2 con nhỏ và làm một công việc văn phòng nhàm chán để có tiền nuôi sống gia đình mình.
Barnum ở văn phòng, nhìn ra ô cửa sổ sang tòa nhà đối diện, những con người đơn điệu mặc đồng phục, làm những công việc giống nhau, và ở đằng xa là một nghĩa địa trắng toát trên một quả đồi xám xanh, những ngôi mộ giống nhau. Đó thực sự là một điều ám ảnh Trung. Một người đàn ông đầy hoài bão (nhất là sau khi bạn nghe bài hát The Greatest Show được hát ở ngay đầu bài hát).phải cam chịu sống một cuộc đời nhàm chán như vậy!!! Barnum nói với vợ, Charity, "Đây không phải là cuộc sống anh hứa với em - this is not the life I promised you"
Trung có một may mắn, từ khi tốt nghiệp đại học năm 2010 đến giờ, chưa có một năm nào, một tháng nào, Trung phải sống cuộc sống đều đặn đó (Trung không nói rằng làm công ăn lương tại văn phòng là nhàm chán vì mỗi người có một sự lựa chọn cho bản thân mình). Nhưng Trung thấy mình thật may mắn và can đảm đi theo con đường khởi nghiệp một sự nghiệp riêng suốt 7 năm qua. Một con đường chưa bao giờ phẳng lặng, và đó là điều tuyệt vời nhất! CHƯA MỘT NGÀY NÀO CÔNG VIỆC CỦA TRUNG PHẲNG LẶNG!
Rất nhiều lần sư tử nhà mình đã bảo "giá mà anh chỉ là một người làm công ăn lương" vì thương mình đi lại, suy nghĩ vất vả, mệt mỏi. Mặc dù suốt 6 năm bên nhau, sư tử luôn ủng hộ sự nghiệp của mình, nhưng không hiểu sao sau khi xem bộ phim hôm đó, hai vợ chồng như hiểu nhau hơn.
Hiểu đam mê sự nghiệp của mình.
Hiểu khao khát tự do của mình.
Hiểu sự nổi loạn trong con người mình...
Cảnh quay thứ 2 là khi lần đầu Barnum nghe thấy Jenny Lind hát.

Một sự sững sờ trong đôi mắt của người đàn ông khởi nghiệp trước một sự tinh tế, "thượng lưu" và vô cùng ngọt ngào của "Dạ Oanh Thụy Điển"Một sự khao khát mơ hồ.Một sự kết nối trong tâm hồn, của một người đàn ông có vợ với một cô gái trẻ!Một cô gái tham vọng, quyến rũ, dường như có đủ mọi thứ, hát bài hát "NEVER ENOUGH - Không bao giờ là đủ"!Đánh dấu những sự thay đổi và lạc lối của người đàn ông.
Khi Jenny hát "Never enough, never never, never enough, never never..."
Ở xa xa trên khán đài, người vợ, quá hiểu chồng, đã cảm nhận được một điều gì đó....
Sư tử nhà Trung cũng vậy. Nhẹ nhàng, hiền dịu trong mắt mọi người và gia đình nhưng cũng là người nhạy cảm và "bắt bài" rất nhanh. Luôn là người nói cho Trung biết trước được những tình huống đó sẽ xảy ra trong cuộc đời của Trung. Mặc dù Trung là nghiên cứu về tâm lý học, vẫn phải thừa nhận rằng, Sư Tử còn hiểu về tâm lý của Trung hơn chính bản thân Trung.
Một người như "Jenny Lind" đã xuất hiện trong cuộc đời Trung nhiều hơn 1 lần, và cả sau khi Trung đã có gia đình. Và đôi lúc chính Trung cũng không nhận ra, mình đã bị cuốn vào những chuyến "lưu diễn" đó nhiều như thế nào! Có người phụ nữ sẽ muốn đi theo bạn, vì nhiều lí do khác nhau, nhưng chỉ có một người đủ can đảm nói với bạn "Thats enough, the kids have already had everything they need"
SẼ CHỈ CÓ MỘT NGƯỜI NHƯ VẬY!
VÀ THẬT MAY MẮN NẾU BẠN HIỂU ĐIỀU ĐÓ!

Cảnh quay thứ 3, cũng làm Trung khóc, đó là khi Barnum nói với vợ "anh làm tất cả vì em và con" rồi lên xe đi lưu diễn cùng Jenny

2 cô con gái, 2 thiên thần của người bố, chạy theo sau xe, gào lạc cả giọng mong bố ở lại....

Sau 3 năm làm chương trình tâm lý học TÔI ĐI TÌM TÔI, Trung đã gặp rất nhiều cha mẹ, gặp phải lỗi lầm tương tự.

Họ nghĩ rằng con cái họ rất cần tiền và cuộc sống thượng lưu.

Họ nghĩ rằng con cái của họ rất cần đồ chơi đẹp.

Họ nghĩ rằng con cái của họ chỉ cần "một đôi giày ba-lê mới"

Nhưng họ quên rằng, điều một đứa trẻ cần nhất, là sự "hiện diện" của bố mẹ trong cuộc đời của chúng.

Đó là lí do vì sao Trung luôn cố gắng dừng các cuộc họp lúc 4h chiều để về đón Richard.

Đó là lí do vì sao Trung xăm chữ "Minh" tên con trai lên tay trái, để nhắc nhở mình về sự hiện diện này.

Chúng ta kiếm tiền để có thể có được thêm thời gian bên người mình yêu thương.

Tiếc thay nhiều người trong chúng ta lại hi sinh thời gian bên người mình yêu thương để đi kiếm tiền. Để rồi khi có tiền, lại nhận ra những người mình yêu, giờ đã ở xa quá. Vợ chồng đã trở nên nhạt nhẽo, những đứa con giờ đã lớn học hành sự nghiệp phương xa.

Có ai đó nói với Trung, bạn cứ tưởng bạn có nhiều thời gian lắm với người bạn yêu thương, bạn sai rồi. Nếu năm nay bạn 30 tuổi, bạn chỉ còn: - 1080 cuối tuần bên bố mẹ của bạn trước khi âm dương chia cắt bạn với đấng sinh thành. - 810 tối thứ 7 để bạn được ăn tối cùng với con của bạn trước khi chúng vào đại học và bắt đầu một cuộc sống riêng của chúng (mà chắc bạn sẽ không còn được gặp chúng nhiều như trước)

Trời, nó không nhiều như chúng ta tưởng!

Một bộ phim, như 1 câu chuyện tóm tắt lại những gì Trung đã, đang và sẽ còn trải qua.

Cảm ơn bộ phim đã được chiếu vào đúng thời điểm này.

Để mình thêm thấu hiểu quá khứ.

Để mình cảm nhận được tương lai.

Để mình trân trọng một "Charity" trong cuộc đời của mình.

Để mình không bao giờ "vì con" mà lại đi "hi sinh thời gian cho con"

Để biết "ENOUGH"


Khoá học online HOÀN TOÀN MIỄN PHÍ về lộ trình IPO / LISTING dành cho chủ doanh nghiệp SME & Startup!
Created with