Cảnh quay thứ 3, cũng làm Trung khóc, đó là khi Barnum nói với vợ "anh làm tất cả vì em và con" rồi lên xe đi lưu diễn cùng Jenny
2 cô con gái, 2 thiên thần của người bố, chạy theo sau xe, gào lạc cả giọng mong bố ở lại....
Sau 3 năm làm chương trình tâm lý học TÔI ĐI TÌM TÔI, Trung đã gặp rất nhiều cha mẹ, gặp phải lỗi lầm tương tự.
Họ nghĩ rằng con cái họ rất cần tiền và cuộc sống thượng lưu.
Họ nghĩ rằng con cái của họ rất cần đồ chơi đẹp.
Họ nghĩ rằng con cái của họ chỉ cần "một đôi giày ba-lê mới"
Nhưng họ quên rằng, điều một đứa trẻ cần nhất, là sự "hiện diện" của bố mẹ trong cuộc đời của chúng.
Đó là lí do vì sao Trung luôn cố gắng dừng các cuộc họp lúc 4h chiều để về đón Richard.
Đó là lí do vì sao Trung xăm chữ "Minh" tên con trai lên tay trái, để nhắc nhở mình về sự hiện diện này.
Chúng ta kiếm tiền để có thể có được thêm thời gian bên người mình yêu thương.
Tiếc thay nhiều người trong chúng ta lại hi sinh thời gian bên người mình yêu thương để đi kiếm tiền. Để rồi khi có tiền, lại nhận ra những người mình yêu, giờ đã ở xa quá. Vợ chồng đã trở nên nhạt nhẽo, những đứa con giờ đã lớn học hành sự nghiệp phương xa.
Có ai đó nói với Trung, bạn cứ tưởng bạn có nhiều thời gian lắm với người bạn yêu thương, bạn sai rồi. Nếu năm nay bạn 30 tuổi, bạn chỉ còn: - 1080 cuối tuần bên bố mẹ của bạn trước khi âm dương chia cắt bạn với đấng sinh thành. - 810 tối thứ 7 để bạn được ăn tối cùng với con của bạn trước khi chúng vào đại học và bắt đầu một cuộc sống riêng của chúng (mà chắc bạn sẽ không còn được gặp chúng nhiều như trước)
Trời, nó không nhiều như chúng ta tưởng!
Một bộ phim, như 1 câu chuyện tóm tắt lại những gì Trung đã, đang và sẽ còn trải qua.
Cảm ơn bộ phim đã được chiếu vào đúng thời điểm này.
Để mình thêm thấu hiểu quá khứ.
Để mình cảm nhận được tương lai.
Để mình trân trọng một "Charity" trong cuộc đời của mình.
Để mình không bao giờ "vì con" mà lại đi "hi sinh thời gian cho con"
Để biết "ENOUGH"